Ngôn Tố vốn đang nói đùa với Chân Ái, nghe thấy lời này, ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn cô ta: "Không, logic không hề hoàn mỹ. Ngược lại, luận chứng Gödel cho thấy, trong ngành logic học luôn tồn tại mệnh đề "chân thật" nào đó nhưng lại "không thể chứng minh
Trí Hiên cũng dài ra một hơi, chỉ có chính mình trong lòng biết, ở Hiểu Hiểu trong lòng người nhà địa vị loại nào trọng yếu, nếu Lý gia nhân chính là nảy sinh ác độc không cho hai người lui tới, Hiểu Hiểu chính là theo chính mình trong lòng cũng sẽ không cao hứng , xem ra
🍋 MỖI NGÀY CHÚNG MÌNH ĐỀU CÓ ĐAM MỸ HOÀN ĐỂ ĐỌC 🍋 Trang 1: Truyện Mới | Trang 2: Đam Mỹ | Trang 3: Đồng Nhân LOOK AT ME!!! List truyện đam mỹ đã được dịch-edit HOÀN CHÍNH VĂN | Một số truyện có tên…
Đôi nam nữ gục trên vũng máu ở Thái Bình: Mâu thuẫn tình ái, đâm người tình rồi tự sát. phong tỏa 2 ấp . Công an TP.HCM nói bà Nguyễn Phương Hằng loan tin sai sự thật . Tạm giữ nữ giúp việc trộm nửa tỷ đồng của nhà chủ .
TTO - Lý Vũ Xuân - ca sĩ nhạc pop có người hâm mộ đông đảo ở đại lục - vừa tung ra MV 'Mặt hướng ra biển, xuân ấm hoa nở' như gửi một lời chúc phúc đến người dân Vũ Hán, mừng ngày thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc (Trung Quốc) hết phong tỏa. THỤC NGHI Trương Tịnh Sơ Phùng Thiệu Phong Lý Tiểu Nhiễm Cùng nhau Covid-19 Gửi bình luận Bình luận (0)
Nhưng mà tôi là đồng tính luyến ái, chung quy đây cũng chỉ là thói quen mà thôi." Đàm Mặc Ngọc đột nhiên trầm mặc, anh nhớ tới trước đây cũng có một người đã từng nói với anh câu tương tự: "Đàm Mặc Ngọc, tôi với anh lên giường không phải vì tôi thích anh.
gA5VED. Tác giả Lăng Tử Minh Thể loại hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ, công phi thường độc chiếm thụ, phi thường ái thụ. Tình trạng hoàn 62 chương + Vĩ thanh + 2 phiên ngoại -oOo- Văn án theo Wei Chen Ta muốn ngươi yêu ta. Đem toàn bộ tình cảm đời này kiếp này của ngươi dành cho một mình ta. Vì điều này, ta đã đặt ra mục tiêu cả đời. Ta thầm nghĩ vĩnh viễn nhốt ngươi trong lồng giam của ta. Dùng tình yêu ta dành cho ngươi kéo dài tính mạng. Đến tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc ghi tên của ta mà thôi. Spoil của bạn aupaint vnsharing Truyện này dài nhất là từ năm 12 tuổi đến 18 tuổi, anh công cực bá đạo nhưng với em thụ thì hết lòng che chở, vì em thụ một lần bị mẹ anh đánh cho suýt chết nên anh càng có quyết tâm thật cao là tự lực, tự lập công ty để sau này có thể bảo vệ em 100%. Sau đó thì bố mẹ anh bắt anh đính hôn, anh không nói gì nhưng dự định là đến ngày công bố tin tức thì anh sẽ thẳng thừng từ chối, em thụ hiểu lầm bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh công sang Mỹ phát triển sự nghiệp. 4 năm sau anh quay trở lại và a lê hấp. Em lại bị túm gọn vào vòng tay anh. Anh công trong này đúng là cường công, phúc hắc công, tầm cỡ độc chiếm và bảo vệ người yêu của anh ý cũng phải ngang tầm anh công trong THU TƯ chứ chẳng chơi. Vì em, anh nỗ lực tất cả, vì em, anh sẵn sàng đạp đổ tất cả mọi chướng ngại vật. Đúng là tình yêu vĩ đại a. Người dịch Wei Chen [Hoàn]
Đánh giá từ 17 lượtTên gốc 生存游戏 Tạm Dịch Trò Chơi Sinh Tồn Edit Tang Du aka An Hạ, Hạ MinhĐộ Dài 3 quyển, 224 Chương"Sống là anh hùng- Chết thành sử thi" -Hạ Mạt- Truyện thuộc tuýp nữ game thủ du hành thế giới võng quen thuộc của tác giả Na Thì Yên Hoa, kể về nhân vật Hạ Mạt và hành trình khám phá cũng như chinh phục trò chơi có tên [Bụi Trần].Xem thêm »Các chương mới nhất Quyển 1 - Chương 59 Chuyện làm ăn
Ta gọi là Mâu Thần Mĩ, hiện đang học ngành Ngữ văn Trung Hoa ở trường đại học Hương Cảng. Ta có một gia đình phi thường hòa thuận, cả nhà đều rất yêu thương nhau, ngoài ra ta còn có một muội muội rất đáng yêu hoạt này, ta muốn nói đến anh trai lớn của ta là Mâu Thần An, anh ấy lớn hơn ta ba tuổi. Khi còn bé bởi vì trong nhà rất nghèo, anh hai lại muốn cho ta, hai ca ca cùng muội muội được đến trường, cho nên anh ấy chỉ mới học năm nhất tiểu học thì đã phải xin nghỉ để theo cha ta đi đánh bắt hải sản. Nói đến đây, có lẽ mọi người cũng đoán được rồi, nhà ta mở một nhà hàng hải ta được chín tuổi, anh ấy phải rời nhà, theo người môi giới đến một gia đình giàu có làm người hầu. Lúc ấy ta cũng không biết tại sao anh ấy phải rời xa chúng ta đi đến một nơi xa xôi như thế. Về sau ta mới hiểu, đều là vì nhà ta khó khăn đến mức không đóng nổi tiền thuê nhà, cho nên anh ấy phải đi làm người hầu kiếm bóng dáng anh trai rời đi, chúng ta rất đau lòng, rất không nỡ. Nhưng chúng ta chẳng thể làm gì được. Ta nhớ, khi đó ta và muội muội đều đó, mẹ trở về nói cho chúng ta biết, anh ấy sẽ ở lại gia đình giàu có kia làm người hầu trong sáu năm, đợi hết sáu năm thì có thể quay về đoàn tụ với cả nhà. Tuy chúng ta rất nhớ anh ấy nhưng nghĩ đến chuyện sáu năm sau anh ấy sẽ trở về thì cũng nguôi ngoai phần nào. Thỉnh thoảng, anh ấy cũng gọi điện thoại về nhà, báo cho chúng ta biết anh ấy đang sống rất quá, không ngờ là chưa tới sáu năm thì anh ấy đã trở lại. Nhìn người anh trai đã nhiều năm không gặp, ta và cả nhà đều vô cùng cao hứng. Nhưng niềm vui sướng này cũng không duy trì được bao lâu, mới ở nhà vài hôm thì anh ấy lại rời đi lần khi đi anh ấy có nói, anh ba với anh tư sắp lên đại học, ta và muội muội cũng đang còn đi học, tuy hiện nay điều kiện trong nhà có khá hơn nhưng phải trả nhiều phần học phí như thế thì vẫn là gánh nặng. Do đó, để chi trả học phí của chúng ta, anh ấy không học lên đại học mà trực tiếp đi tìm việc giờ nghĩ lại, anh ấy thật sự hy sinh cho chúng ta quá nhiều, vì gia đình này mà trả giá quá xưa, mỗi lần ta hỏi anh tại sao không có bạn gái, anh chỉ cười cười sờ lên đầu ta, nói việc đó không phải là việc anh có thể quyết định. Ta quả thật không hiểu ý anh lắm, cứ tưởng anh cho rằng lúc này có bạn gái là quá sớm, hơn nữa dựa vào điều kiện của nhà ta, có lẽ không có mấy ai chịu gả tận khi ta mười chín tuổi, ta mới chính thức hiểu được ý tứ phía sau nụ cười của anh ấy, chúng ta đang ăn cơm, bỗng nhiên một nam nhân xa lạ xuất hiện trước mặt chúng ta. Y rất đẹp, nhưng cũng rất lạnh lùng, vừa bước vào cửa đã hỏi anh trai của ta ở ta ai nấy đều phi thường kinh ngạc, ngoài cửa cũng có rất nhiều hàng xóm tò mò kéo đến xem. Cha ta hỏi y tìm anh trai ta làm gì, nhưng y chỉ lặp lại câu hỏi lúc nãy. Tuy chúng ta ở cách xa y một khoảng, nhưng chúng ta có thể cảm giác được trong lời nói của người nam nhân lạnh băng kia là một loại hàn khí khiến người ta lạnh lẽo phát bảo ta rót trà cho y, khiến ta càng thêm cảm nhận được chắc chắn một điều, người nam nhân ấy căn bản không có một tia nhân khí. Đứng cạnh y, ta không cách nào khống chế được, hai tay cứ run rẩy không hiểu sao, anh trai ta sao lại quen biết với một người như thế?Nghe mẹ ta nói, trước khi y là thiếu gia của gia đình có tiền mà anh trai ta đi làm người hầu, còn hiện nay y là tổng giám đốc của công ty mà ngày nào cũng xuất hiện trên TV. Nhưng dù vậy, ta vẫn chưa hiểu lắm, y tới tìm anh trai ta làm chi? Anh đã không còn là người hầu nhà y nữa sau, khi mẹ ta hỏi y có quan hệ gì với anh, ta vĩnh viễn cũng không bao giờ quên biểu tình trên mặt y lúc ấy. Tựa như một quân vương tuyên bố quyền sở hữu của mình, trong mắt nam nhân ấy tràn đầy dục vọng độc nói anh trai ta là người của y, vĩnh viễn cũng sẽ không thay ta rất tức giận, nói anh trai ta không có khả năng lại là... Ta biết, cha ta muốn nói cái gì. Đồng tính luyến ái, đó là một danh từ cấm kỵ. Ta tin là, những người khác cũng nghĩ như người nam nhân kia đi rồi, cả nhà ta cũng không còn tâm tình nào mà ăn cơm tiếp nữa. Đêm đó, ta nghe được tiếng khóc nức nở của mẹ cùng tiếng thở dài của biết, cha mẹ nhất định là vì chuyện của anh mà phiền não. Nhìn qua, ta thấy hai ca ca cùng muội muội cũng đang mất ngủ như thế, chúng ta đồng loạt thở đó, nhân lúc cha mẹ không biết, anh ba kêu chúng ta lại, hỏi xem ý kiến của chúng ta về việc này thế muội ta là người đầu tiên đưa ra ý kiến phản đối, nàng nói người nam nhân lạnh như băng kia nhất định là đối xử không tốt với anh hai, nếu anh hai đi theo y nhất định rất vất tư nói, không nhất định như thế, tuy người nam nhân kia có điểm lạnh lùng, nhưng hắn nhìn ra được, y đối với anh hai là thật lòng, nếu không y cũng sẽ không tìm tới tận cùng, anh ba hỏi ta suy nghĩ thế nhìn anh ba, anh tư, muội muội, trong đầu lại hiện lên hình ảnh anh hai mỗi lần trở về, nhìn thoáng qua thì có vẻ đăm chiêu, nhưng mỗi lần anh hai sờ đầu ta, trên mặt đều có một nụ nghĩ, anh hai nhất định là rất yêu người nam nhân kia họ đều rất kinh ngạc, hỏi ta là làm sao mà biết nói, anh hai từng bảo với ta rằng, kết giao với bạn gái không phải là chuyện anh có thể quyết định. Hiện tại ta đã hiểu rõ, kỳ thật người có thể quyết định điều này không phải anh, mà là chúng ta. Nếu như cha mẹ cùng chúng ta không đồng ý, có lẽ anh sẽ kết hôn với một cô gái nào đó, và từ bỏ tình yêu với người nam nhân xong lời của ta, bọn họ đều trầm mặc, ngay khi ta cho rằng bọn họ không đồng ý thì bọn họ lại nhẹ gật như anh hai cũng thật sự yêu người nam nhân kia như lời y đã nói, chúng ta sẽ đồng ngày sau, mẹ lại hỏi chúng ta về vấn đề này một lần nữa, chúng ta liền nói cho mẹ biết quyết định của chúng ta. Tuy cha mẹ rất ngạc nhiên, nhưng lại nói suy nghĩ của cha mẹ cũng giống chúng ta như vậy, chúng ta thỏa thuận với nhau, nếu anh hai nói cho chúng chúng ta biết anh cũng yêu người nam nhân kia, chúng ta sẽ chúc phúc cho bọn tháng sau, chúng ta tham dự hôn lễ của anh hai, không, là hôn lễ của anh và người nam nhân ra, ta vẫn không hiểu tại sao anh hai lại yêu người nam nhân lạnh băng đó. Nhưng trong buổi lễ, khi chứng kiến nụ cười hạnh phúc của anh cùng ánh mắt thâm tình của người nam nhân kia, ta rốt cuộc cũng minh bạch mọi phúc kỳ thật không phải dùng mắt để nhìn, mà là dùng tâm để nhận nghĩ, anh hai đã tìm được hạnh phúc của anh ấy ~~~~
Thể loại hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ, công phi thường độc chiếm thụ, phi thường ái + beta Wei ChenTình trạng 62 chương + Vĩ thanh + 2 phiên ngoạiTa muốn ngươi yêu toàn bộ tình cảm kiếp này của ngươi cho vì nó mà ta đã đặt ra mục tiêu cả đời vốn nghĩ sẽ nhốt ngươi vĩnh viễn trong lồng giam của tình yêu của bản thân ta kéo dài tính mạng giúp tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc tên ta mà tắtTiểu thụ trong nhà rất nghèo, vì giúp đỡ gia đình nên mới 12 tuổi đã phải rời gia đình, ra ngoài làm đó là lần đầu tiên gặp tiểu tượng gặp mặt lần đầu tiênNắm chặt tay con, Đỗ Tĩnh Nhu hít sâu một hơi, thẳng lưng tiếp tục hướng phía trước bước đi, giây tiếp theo lại bỗng dưng dừng bước. Không hiểu vì sao mẫu thân không đi nữa, Mâu Thần An nghi hoặc ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mẫu thân nhìn về phía trước, lập tức cùng với nàng ngây ngẩn cả cửa ra vào là một nam hài toàn thân mặt quần áo màu tuyết trắng đang đứng, sau lưng nam hài đeo một bọc hành lý màu đen, hòa cùng trang phục tuyết trắng trên người thật sự rất đặc biệt. Nam hài có gương mặt rất xinh đẹp, lông mì dày cùng đôi mắt phượng dài nhỏ có vẻ đơn độc, mũi cao thẳng, đôi môi phấn nộn, mái tóc dài mềm mại đen nhánh sáng bóng rối tung sau gặp ánh mắt nam hài, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi run rẩy. Ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta liên tưởng đến khối hàn băng vạn năm không tan chảy, ánh mắt lạnh lẽo đến mức tưởng như giây tiếp theo sẽ xuyên thấu linh hồn người đối diện. Ánh mắt đó phối hợp cùng cái cằm nhọn, càng có vẻ lãnh khốc vô thật sự chỉ là một nam hài!?Lần đầu tiên gặp mặt đã ăn sạch tiểu thụ tiểu công cũng 12 tuổi a, bất quá người ta là thiên tài, dĩ nhiên tài giỏi hơn người, vô cùng bá đạo làm cho tiểu thụ không thể không đồng công từ đấy về sau đều hết lòng che chở yêu thương tiểu thụ, vì không muốn để cho tương lai của bọn họ bị những người khác uy hiếp, và để bảo đảm an toàn cho tiểu thụ, tiểu công bắt đầu tự mình gầy dựng sự của bạn aupaint vnsharingTruyện này dài nhất là từ năm 12 tuổi đến 18 tuổi, anh công cực bá đạo nhưng với em thụ thì hết lòng che chở, vì em thụ một lần bị mẹ anh đánh cho suýt chết nên anh càng có quyết tâm thật cao là tự lực, tự lập công ty để sau này có thể bảo vệ em 100%.Sau đó thì bố mẹ anh bắt anh đính hôn, anh không nói gì nhưng dự định là đến ngày công bố tin tức thì anh sẽ thẳng thừng từ chối, em thụ hiểu lầm bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh công sang Mỹ phát triển sự nghiệp. 4 năm sau anh quay trở lại và a lê hấp. Em lại bị túm gọn vào vòng tay công trong này đúng là cường công, phúc hắc công, tầm cỡ độc chiếm và bảo vệ người yêu của anh ý cũng phải ngang tầm anh công trong THU TƯ chứ chẳng chơi. Vì em, anh nỗ lực tất cả, vì em, anh sẵn sàng đạp đổ tất cả mọi chướng ngại vật. Đúng là tình yêu vĩ đại a.
Tỏa ái Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa~ Tác giả Lăng Tử Minh Thể loại hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ, công phi thường độc chiếm thụ, phi thường ái thụ. Tình trạng bản gốc Hoàn Văn án Theo Wei Chen Ta muốn ngươi yêu ta. Đem toàn bộ tình cảm đời này kiếp này của ngươi dành cho một mình ta. Vì điều này, ta đã đặt ra mục tiêu cả đời. Ta thầm nghĩ vĩnh viễn nhốt ngươi trong lồng giam của ta. Dùng tình yêu ta dành cho ngươi kéo dài tính mạng. Đến tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc ghi tên của ta mà thôi. Tóm tắt Theo Wei Chen Tiểu thụ trong nhà rất nghèo, vì giúp đỡ gia đình nên mới 12 tuổi đã phải rời gia đình, ra ngoài làm công. Sau đó là lần đầu tiên gặp tiểu công. Cảnh tượng gặp mặt lần đầu tiên Nắm chặt tay con, Đỗ Tĩnh Nhu hít sâu một hơi, thẳng lưng tiếp tục hướng phía trước bước đi, giây tiếp theo lại bỗng dưng dừng bước. Không hiểu vì sao mẫu thân không đi nữa, Mâu Thần An nghi hoặc ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mẫu thân nhìn về phía trước, lập tức cùng với nàng ngây ngẩn cả người. Ở cửa ra vào là một nam hài toàn thân mặt quần áo màu tuyết trắng đang đứng, sau lưng nam hài đeo một bọc hành lý màu đen, hòa cùng trang phục tuyết trắng trên người thật sự rất đặc biệt. Nam hài có gương mặt rất xinh đẹp, lông mì dày cùng đôi mắt phượng dài nhỏ có vẻ đơn độc, mũi cao thẳng, đôi môi phấn nộn, mái tóc dài mềm mại đen nhánh sáng bóng rối tung sau ót. Bắt gặp ánh mắt nam hài, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi run rẩy. Ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta liên tưởng đến khối hàn băng vạn năm không tan chảy, ánh mắt lạnh lẽo đến mức tưởng như giây tiếp theo sẽ xuyên thấu linh hồn người đối diện. Ánh mắt đó phối hợp cùng cái cằm nhọn, càng có vẻ lãnh khốc vô tình. Y, thật sự chỉ là một nam hài!? Lần đầu tiên gặp mặt đã ăn sạch tiểu thụ tiểu công cũng 12 tuổi a, bất quá người ta là thiên tài, dĩ nhiên tài giỏi hơn người, vô cùng bá đạo làm cho tiểu thụ không thể không đồng ý. Tiểu công từ đấy về sau đều hết lòng che chở yêu thương tiểu thụ, vì không muốn để cho tương lai của bọn họ bị những người khác uy hiếp, và để bảo đảm an toàn cho tiểu thụ, tiểu công bắt đầu tự mình gầy dựng sự nghiệp. — Người dịch Wei Chen Hoàn
“Làm sao vậy?”“A Đức té từ trên nóc nhà xuống.” Đỡ chồng từ trên mặt đất ngồi dậy, Đỗ Tĩnh Nhu lo lắng nói, không biết có… ngã trúng đâu không nữa.“Khàn –!” Nương theo sức thê tử, Mâu Đức Hưng từ trên mặt đất đứng lên, giây tiếp theo lại đau đến lần nữa té xuống được tiếng thở dốc gấp gáp của chồng, Đỗ Tĩnh Nhu liền vội vàng hỏi“Anh bị thương ở đâu?” Nói xong liền kiểm tra toàn thân người dưới mặt đất.“Chân dường như không nhúc nhích được.” Chỉ chỉ chân phải, Mâu Đức Hưng đau đến nhíu xổm người xuống kiểm tra chân phải, thấy không có thương tổn đến xương cốt, người hàng xóm an ủi“Không có việc gì, có thể là trật khớp thôi, trước tiên mang anh ấy vào nhà đã.” Mọi người cùng đỡ lấy Mâu Đức Hưng vào trong nhà, để hắn ngồi trên ghế.“Cám ơn anh, Lý đại ca.” Hảo an bài cho chồng xong, Đỗ Tĩnh Nhu hướng hàng xóm nói tiếng cám ơn. Nghe được Mâu Đức Hưng chỉ là bị trật chân, trong lòng cũng yên tâm không ít.“Đừng khách sáo, thôi vậy tôi về trước.” Khoát tay áo tỏ vẻ không có gì, người hàng xóm quay trở về nhà hàng của sau chân người hàng xóm, Đỗ Tĩnh Nhu vội vàng thúc giục ba đứa con trai đi thay quần áo, rồi phân phó con gái lớn đi nấu canh gừng, con gái nhỏ đi lấy rượu thuốc. Còn chính mình thì đem cái thang chuyển vào trong cửa hàng, đóng cửa thật kỹ, xong nàng đến cạnh chồng, nhận rượu thuốc rồi thay hắn xoa thuốc vào chỗ chân phải bị thương.“Kiên nhẫn một chút.” Đổ một ít rượu thuốc lên tay, xoa bóp vài cái rồi ấn lên chỗ sưng đỏ.“Ân.”Xoa nhẹ một hồi lâu, Đỗ Tĩnh Nhu mới dừng động tác lại. Lúc này ba đứa con đã thay xong quần áo, tiếp tục mang chậu rửa mặt cùng thùng nước đặt ở những chỗ bị dột nước trong tiệm, con gái lớn cùng con gái nhỏ cũng mang canh gừng đi ra.“Các con uống chén canh gừng trước đi, để tránh bị cảm mạo.” Đặt một chén canh gừng vào tay chồng, Đỗ Tĩnh Nhu nói “Anh uống trước, em đi thay quần áo.”“Ừ, em đi đi.” Thổi nhẹ một chút, Mâu Đức Hưng nhân lúc còn nóng uống xong chén canh gừng. Canh nóng theo yết hầu chảy vào trong dạ dày, cơ thể bị mưa to gió thổi làm lạnh băng ấm áp hẳn xong quần áo, Đỗ Tĩnh Nhu trên tay cầm một bộ quần áo sạch sẽ hướng Mâu Đức Hưng đi tới.“Anh cũng thay quần áo đi, quần áo ướt sũng dính lên người dễ bị cảm mạo lắm.” Mang khăn lông khô đến lau nước mưa trên người Mâu Đức Hưng, Đỗ Tĩnh Nhu đặt áo lên người hắn. Bởi vì Mâu Đức Hưng bị trật chân không thể đứng thẳng, Đỗ Tĩnh Nhu cùng Mâu Thần An hợp lực giúp hắn mặc quần đầu nhìn lên nóc nhà, vừa rồi đã xử lý tốt nên bây giờ rõ ràng không còn nhiều chỗ bị dột nước như trước nữa. Mấy chỗ bị dột một ít nước cũng đặt thùng nước để hứng rồi, có lẽ ngày mai cũng không có bị tổn hại gì Mâu Đức Hưng vào trong phòng, Đỗ Tĩnh Nhu để hắn nằm xuống giường. Nghĩ đến ngày mai bọn nhỏ còn phải đến trường, Đỗ Tĩnh Nhu đơn giản thu dọn qua loa, rồi thúc giục bọn họ mau lên giường quá Đỗ Tĩnh Nhu cùng Mâu Đức Hưng thế nào cũng ngủ không được, trận bão đột ngột này so với trước đây lớn hơn, chưa nói ngày mai còn phải sửa nóc nhà, cũng không biết trận bão này sẽ kéo dài bao lâu. Ngày mai chồng nàng bị trật chân tạm thời không thể ra biển, mà cho dù hắn không có việc gì thì đang có bão thế này cũng vô phương ra biển sắp đến cuối tháng rồi, tức là lúc bọn họ phải đóng tiền thuê nhà một quý. Vốn bọn họ phải đóng tiền cả năm, nhưng lúc trước bọn họ đã cố năn nỉ xin chủ nhà cho bọn họ đóng theo quý. Bất quá điều kiện tiên quyết là bọn họ phải cam đoan không khất nợ tiền thuê nhà, nếu không chủ nhà sẽ để người khác lần này đóng tiền thuê nhà, vậy chẳng còn lại bao nhiêu tiền, đến lúc đó bọn họ phải làm sao cho tốt a! Không biết có thể hay không thương lượng với chủ nhà để bọn họ lùi lại mấy tháng rồi hẵng đóng? Nếu được vậy thì tốt quá, chỉ sợ khả năng này không cao đến cuộc sống sau này, Đỗ Tĩnh Nhu nhịn không được lần nữa thở tiếng thê tử bên cạnh thở dài, Mâu Đức Hưng trong lòng quả thực khó chịu không thôi. Hắn như thế nào không biết rõ thê tử đang lo lắng cái gì, chính là trước mắt thật bất lực, hết thảy đành chờ ngày mai rồi tính.***Sáng sớm, Mâu Đức Hưng cùng Đỗ Tĩnh Nhu thức dậy, kiểm tra trong phòng và nhà hàng, may mắn chính là tổn thất không lớn lắm. Đợi đến lúc mưa tạnh, bọn họ chỉ cần sửa lại nóc nhà thì tốt rồi.“Chân anh bị thương, đừng làm gì hết, ngồi đó là được rồi.” Nhìn chồng kiễng chân đi tới đi lui, Đỗ Tĩnh Nhu thật sự nhìn không được. Đỡ hắn ngồi xuống ghế, lại vội xoay người khi có bão đổ bộ, mưa to cứ một mực duy trì không dứt, sáng nay tuy mưa đã nhỏ hơn nhưng ngoài đường vẫn rất khó đi. Nhìn từng hạt mưa to bên ngoài, Mâu Đức Hưng không khỏi nhíu mày.“Hiện tại mưa lớn như vậy, đi ngoài đường không an toàn lắm, em nói xem có cần xin phép thầy giáo cho bọn Tiểu Quang nghỉ hay không?” Tình hình này mà để bọn nhỏ đi học, hắn thật sự lo lắng, hắn quay đầu lại cùng thê tử thương lượng để cho bọn nhỏ hôm nay không cần đến đem thùng nước rửa sạch rồi đem cất, Đỗ Tĩnh Nhu vừa dành thời gian nhìn tình hình bên ngoài một chút.“Ân, vậy anh gọi điện cho thầy của tụi nhỏ đi.” Đem điện thoại đặt ở trên kỷ trà bên cạnh Mâu Đức Hưng, rồi lấy trong ngăn kéo ra mảnh giấy màu bạc đưa cho chồng, trên đó ghi lại số điện thoại liên lạc của mọi mình ra sau, Mâu Đức Hưng bắt đầu gọi hắn chưa nói mấy câu đã gác máy, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi nghi hoặc.“Sao thế? Trường học không cho xin nghỉ à?” Bọn Tiểu Quang chỉ học trường tiểu học bình thường thôi, hẳn là phải cho phép chứ.“Không phải, vừa rồi thầy giáo nói vì có bão nên trường học nghỉ ba ngày, ông ấy đang định báo cho chúng ta biết.” Xem ra lần này bão hẳn là rất lớn, nếu không trường học cũng sẽ không nghỉ ba đầu tỏ vẻ đã rõ, Đỗ Tĩnh Nhu đi vào bếp bắt đầu chuẩn bị điểm lúc đó, tiểu hài tử của Mâu gia cũng lục tục từ trong nhà đi ra. Biết trường học nghỉ ba ngày, bọn chúng đều mừng rõ hò điểm tâm xong, bọn chúng dọn dẹp nhà cửa rồi tự giác đi làm bài tập. Bởi vì bão đổ bộ, hiện tại trên đường lớn căn bản cũng không có ai qua lại. Lại nghe tin tức rằng, lần này cơn bão cấp mười hai sẽ duy trì liên tục ít nhất là hai, ba ngày, kèm theo bão còn có mưa TV, bọn họ chứng kiến nhiều nơi nhà cửa bị hư hao nghiêm trọng, vài cái cột điện bị gió bão làm ngã qua một bên khiến nhiều khu bị mất điện mất nước, hiện tại đang gấp rút sửa chữa.
tỏa ái đam mỹ