giai phap, tang cuong hieu qua, quan tri tai san, tai cong ty tnhh, mtv thuong mai va, nhan luc quoc te, hoang anh ka long, dinh thi hoai thuong giai phap, tang cuong hieu, qua quan tri von, kinh doanh tai cong ty, tri duc phu tho, khuat dieu linh 3.3. Tác phâm bcío phát thanh, truyen hình: gùi bäng, dïa ghi tiêng, ghi hình (CD, VCD, DVD, cúng, USB) có lði viêt và lði bình in trên giây A4 kèm theo dvòng link tác phåm trên frang diên tic cia dài. Tác phåm phát thanh và fruyên hình có dê dài không quá 60 phút. Quån lý và su dung lao dQng, vat tu, tài san, ngân sách do Nhà nuóc câp, nguôn thu tù' quang cáo, dich vu, truyên thông, kinh doanh và nguôn tài trq làng phí, quan liêu, hách dich và các tê nan xã hôi khác trong don v). Giai quyêt khiêu nai, tô cáo theo thâm quyên và quy dinh cua pháp luât. 15. Phôi hgp tû và phuŒng thúc truyen nhân vói cc quan thue TONG CUC TRUÖNG TONG CVC THUE Cãn cú Luät Giao dich diën tic ngày 29 tháng I I nãm 2005, Cãn cú Luät Công nghë thông tin ngày 29 tháng 6 nãm 2006; Cãn cúLuqt Quån lý thuê ngày 13 tháng 6 nãm 2019; Cän ct't Nghi dinh sô 130/2018/NÐ-CP ngày 27 tháng 9 nãm 2018 cûa TRUYEN, bai viet lien quan den lich su Nguyễn văn Lục: Twenty years and twenty days miền Nam Việt Nam Cong Uoc quoc te ve quyen Dan su va Chinh tri (1966) UE: ket an CNCS la toi ac chong nhan loai; Quoc Ky va Quoc ca VN (gs N Ngoc Huy) (4) Ho so Nhan Van Giai Pham - Thuy Khue; Hiep dinh so bo 6-3-1946: dong sang ma di mong höi, Luat Tò chúrc chính quyên dia phuung có liên quan dén bâu cir dai biêu Quòc hêi và dai biêu Höi dòng nhân. 3. Ilình thfrc thi: Cuoc thi durqc tô chúrc theo hinh thúc truc tuyên tai dia chi website nhtr sau: hoac truy cap Chuyên muc Cuêc thi thi. vqLoC. Thấy Đan Diễn Vy nói như vậy, mày Lục Trình Thiên mới giãn ra, rót cà phê uống một khi Lục Trình Thiên ăn sáng xong, ra ngoài, Đan Diễn Vy bắt đầu lau dọn căn hộ, dùng chất tẩy rửa khử sạch mùi nước hoa của bản thân, xác định trong căn hộ không còn chút dấu vết nào của bản thân, sau đó mới đẩy hành lý ra Diễn Vy rời khỏi tòa nhà, đẩy hành lý đi đường nhỏ, vòng qua vườn trúc, tới một tòa nhà năm trước, cô tích đủ tiền mua một căn hộ ở khu nhà này, cách căn hộ của Lục Trình Thiên hai tòa nhà. Có lẽ đã sớm đoán ra sẽ như vậy, mà bản thân cô tự mình tạo nghiệt, vì thế mới mua căn hộ gần anh như khi đến căn hộ, Đan Diễn Vy treo quần áo vào trong tủ, sau khi sắp xếp xong liền vào nhà tắm rửa mặt, nhìn bản thân trong gương, ngây người một hồi, sau đó nói “Bốn năm rồi, Đan Diễn Vy, mày nên thấy thỏa mãn rồi.”Nên học được cách sống độc lập một mình rồi.…Đan Diễn Vy làm việc ở một hãng giày, đầu năm nay được đề bạt lên chức tổ trưởng, ngoài 2 tháng mùa cao điểm cần cô hỗ trợ ra, thời gian còn lại đều khá nhẹ nhàng, căn bản đều ở chỗ Lục Trình cô hạ quyết tâm không gặp mặt Lục Trình Thiên, cũng không nhớ anh, đặt toàn bộ tâm trí vào công việc, mà Lục Trình Thiên cũng vì vụ án mà bận rộn, đến một cuộc điện thoại cũng không gọi cho dần, thời gian như thoi đưa, đợt khuyến mãi mà Đan Diễn Vy làm sắp kết thúc rồi.“Tiểu Lâm, cô đi lấy mẫu mới nhất trong kho ra đây, bỏ mấy mẫu trên giá này xuống…” Mới sáng sớm, Đan Diễn Vy bận rộn ở cửa hàng như thường ngày, vừa dặn dò được 2 câu, Vũ Thư đã gọi điện tới.“Vy Vy, tớ vừa xuống máy bay rồi, cậu có thể đến đón mình không?’Đan Diễn Vy ngây người, không ngờ Vũ Thư quay lại nhanh như thế, đáp một câu, rồi dặn dò nhân viên, sau đó liền lái xe ra sân một tiếng sau, xe đã tới sân xa Đan Diễn Vy đã thấy một dáng người gầy mảnh đứng bên kia đường, cô xuống xe gọi một tiếng, Vũ Thư lập tức đẩy hành lý chạy tới, ôm chặt Đan Diễn xong, Vũ Thư kéo Đan Diễn Vy xem đông xem tây, đau lòng nói “Mới mấy năm chứ, người đẹp năm đó sao giờ lại thành bộ dáng này chứ, cả người gầy chả còn miếng thịt nào. Không phải cậu có bạn trai rồi, bị bạn trai hành hạ chứ?”Ánh mắt Đan Diễn Vy trốn tránh, cười miễn cưỡng “Nào có, có thể là áp lực công việc quá lớn.”Cô quá sợ ánh mắt thăm dò nghiên cứu của Vũ Thư, vì thế bất động thanh sắc chuyển chủ đề, đưa cô ấy rời đi. Khi đến thành phố đã gần 12 giờ, tìm một quán ăn Tứ Xuyên làm tiệc tẩy trần cho cô ăn Tứ Xuyên cay nồng đã bị Vũ Thư bao trọn, lấy đũa ăn lấy ăn để, vừa ăn vừa cằn nhằn đồ ăn bên Melbourne khó ăn thế nào, quả thật là đang giày vò người thích ăn cay như cô Diễn Vy yên lặng lắng nghe, ngẫu hứng tiếp lời vài câu, giúp cô ấy nhặt xương khi nói xong, Vũ Thư ngừng một chút, sau đó nói “Mặc dù mình và John đã ly hôn rồi, chỉ là tòa án phán quyết để anh ta nuôi con gái, John đồng ý mỗi năm chu cấp cho mình 3 triệu đôla Mỹ, nhưng không cho phép mình đi gặp con bé.”“Hả?” Đũa của Đan Diễn Vy ngừng trên đĩa, nhìn Vũ Thư “Vậy, cậu nói thế nào?”“Mình có thể nói gì chứ, đương nhiên là đồng ý rồi.” Vũ Thư nhún vai, biểu cảm trên mặt không chút quan tâm “Mình vốn không thích John, vốn là năm đó tình 1 đêm, ngoài ý muốn mang thai, mình sợ phá thai hại thân thể, vì thế mới bàn bạc với anh ta, kết hôn ở bên dù con gái là mình sinh, chỉ là mình không có bao tình cảm với đứa nhỏ, mang về cũng không hay, để John nuôi dưỡng cũng tốt, hơn nữa mỗi năm mình còn lấy được 3 triệu đô, có gì không tốt chứ?”Nghe tới đây, Đan Diễn Vy nhíu mày, nhịn không được nói “Dù sao đó cũng là con ruột của cậu, cậu như vậy…”CHƯƠNG 3 BỌN MÌNH KHÔNG LIÊN LẠC“Vậy mình còn có thể làm gì?” Vũ Thư cũng tức giận, đặt mạnh đũa xuống bàn “Ba mẹ mình đều là quan lớn, là người có vai có vế, lẽ nào cậu bảo mình mang con gái về, để trở thành trò cười cho người khác sao?”“Vy Vy, chúng mình là bạn thân đó.” Vũ Thư kéo tay Đan Diễn Vy, làm nũng cầu cô giúp đỡ như hồi đại học “Chuyện này không được nói cho ba mẹ mình biết, cũng không được để Thiên biết, được không?“Cậu cũng biết năm đó nếu không phải Thiên đòi chia tay, mình cũng không tức giận bỏ ra nước ngoài, rồi xảy ra chuyện như này. Nhưng mình thật sự thích anh ấy, bằng không cũng không vì anh ấy mà ly hôn rồi quay về đây. Vy Vy, xin cậu đó, chúng mình thân nhất đó, thời đại học cậu đã giúp mình rồi, lần này cũng sẽ giúp mình đúng không?’Đan Diễn Vy ngẩng đầu, nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của Vũ Thư, giống y như hồi đại học vừa lên năm 2, Vũ Thư nói, sau này muốn mang Đan Diễn Vy đi khắp Đông Nam Á, để nơi đâu cũng tràn ngập hồi ức của bọn họ, muốn cùng Đan Diễn Vy chia sẻ tất cả mọi thứ, nhưng không bao gồm Lục Trình Thiên.“Mình quá thích quá thích anh ấy rồi.” Nhắc tới bạn trai, nụ cười trên mặt Vũ Thư cực kì sáng lạn “Vì thế tuyệt đối không thể chia sẻ Thiên với cậu. Vy Vy, cậu sẽ không giành người với mình chứ?”Đan Diễn Vy lúc đó ngừng một chút, sau đó giơ tay thề, hùng hồn nói “Cậu yên tâm, mình mà giành đàn ông với cậu thì sẽ bị sét đánh chết, chờ hai người kết hôn rồi, mình sẽ là phù dâu của cậu.”Vũ Thư trừng Đan Diễn Vy, cực kì vui vẻ cười “Cậu thề gì chứ, sao lại nghiêm trọng như vậy, mình chỉ nói thế mà thôi, mình cũng biết Vy Vy sẽ không làm như thế, mình hiểu cậu lắm mà.”Đan Diễn Vy chua sót nghĩ, Vũ Thư hiểu cô, nhưng không hiểu tình cảm mà cô dành cho Lục Trình Thiên sâu sắc cỡ khi Vũ Thư lén lút đưa một bức ảnh cho Đan Diễn Vy xem trên lớp, nói đây là người đàn ông mà cô ấy muốn theo đuổi. Nam sinh trong bức ảnh, dáng người cao cao, mặt mũi điển trai, đã khiến trái tim của Đan Diễn Vy trầm Thư là học sinh giỏi khối khoa học tự nhiên, là trạng nguyên toàn tỉnh, xinh đẹp tới mức khiến một nửa số nam sinh của trường ngày ngày theo đuổi, thế nhưng môn xã hội không tốt, vắt kiệt chất xám cũng không viết nổi thư tình, cuối cùng liền tìm Đan Diễn Vy giúp đỡ.“Vy Vy, không phải cậu thường làm giấy tờ cho văn phòng sao, nhất định viết văn rất tốt, cậu giúp mình đi.”Trước yêu cầu của bạn thân, đương nhiên Đan Diễn Vy không thể từ chối, thức cả đêm giúp cô ấy viết thư tình. Nói là giúp Vũ Thư thực ra những lời trong thư tình cũng là tiếng lòng mà bản thân cô đang che giấu, chỉ là không ai biết mà thư tình, Đan Diễn Vy còn giúp Vũ Thư nghĩ vài kế sách, chỉ một tháng ngắn ngủi, Vũ Thư liền khoác tay Lục Trình Thiên đến trước mặt Đan Diễn Vy, cười sáng lạn “Vy Vy, giới thiệu với cậu, đây là bạn trai mình, Lục Trình Thiên.”“Vy Vy, Vy Vy?”Vũ Thư khua khua tay trước mặt Đan Diễn Vy, có chút bất mãn chu miệng “Mình bảo cậu nghĩ cách giúp mình, vậy mà cậu lại nghĩ chuyện khác, thật quá đáng.”“Vừa… vừa rồi mình đang nghĩ chuyện của cửa hàng.” Đan Diễn Vy hồi thần, cười với Vũ Thư “Được rồi.”“Thật sao?” Vũ Thư cực kì vui mừng, hôn gió với Đan Diễn Vy “Vy Vy, mình yêu cậu. Đúng rồi, không phải văn phòng của Thiên cũng ở gần đây sao? Hai người mấy năm nay có liên lạc không?”“Mình bận như vậy, sao có thời gian liên lạc với anh ấy chứ?” Đan Diễn Vy nói, gắp cá đã bỏ xương vào bát Vũ Thư “Hơn nữa, giờ anh ấy là người nổi tiếng, vụ án nhận cũng càng rắc rối, đoán là cũng rất bận rộn.”“Mình còn cho rằng hai người còn liên lạc, muốn xin cậu số điện thoại của anh ấy.” Vũ Thư chu miệng “Bỏ đi, mình vẫn còn liên lạc với một vài bạn đại học, đến lúc đó xin bọn họ vậy.”Đan Diễn Vy đáp một đó Vũ Thư lại lải nhải đủ thứ chuyện với Đan Diễn Vy. “Nhớ làm việc kín đáo một chút, đừng làm cho người của Hà gia phát hiện, còn có Thiên có chuyện gì thì anh thông báo với tôi ngay lập tức, nhất định không được để Thiên biết sự tồn tại của đứa con hoang đó. Nói đến cuối mắt của Vũ Thư hiện ra một tia hiểm ác. “Cô Vũ yên tâm, tôi nhất định sẽ cẩn thận gấp đôi.” Thám tử nhìn đều cảm thấy sau lưng cả kinh, người phụ nữ và đứa nhỏ của Hà gia bị Vũ Thư chú ý, cái gì mà con ông cháu cha, hào môn thế gia, chuyện làm sau lưng thật sự xấu xa không chịu nổi. Nhưng đây mới là xã hội, mới là hiện thực. Hà Cảnh Quân về đến nhà, nhìn thấy Đan Diễn Vy ngồi bên cạnh Du Du, yên lặng đọc sách với nó, hai lọn tóc bên tai rũ xuống phía trước, che khuất một bên mặt của cô, nhìn từ xa như một bức tranh ấm áp nổi bật, chỉ hận không thể đem giây phút này dừng lại. “Tách” Hà Cảnh Quân nghĩ gì làm nấy, anh trực tiếp đem lấy ra điện thoại lưu lại khoảnh khắc này, thuận tiện cài thành màn hình. Nghe tiếng tiếng vang nhỏ, Đan Diễn Vy nhìn về phía âm thanh, phát hiện trên tay Hà Cảnh Quân còn cầm điện thoại hướng về phía họ, dừng một lát hỏi “Cảnh Quân, anh lại chụp hình tụi em sao?” “Ừ” Hà Cảnh Quân lập tức trả lời, họ mang thân phận vợ chồng chưa cưới, chụp hình cũng xem như là bình thường. Du Du vừa nghe thấy đang chụp hình cho họ, giống như một đứa bé hiếu kỳ, nhảy nhót đến bên cạnh Hà Cảnh Quân, mở to đôi mắt long lanh, giọng nũng nịu hỏi “Chú Hà, cho con xem với, đừng chụp con xấu xí.” Nó rất để ý đến hình tượng của mình. “Được, nếu Du Du không hài lòng, chú sẽ cho con tự chụp thật nhiều hình.” Hà Cảnh Quân trực tiếp đem điện thoại của mình đặt lên tay nhỏ của nó. Du Du còn cần hai tay cầm mới không làm rớt điện thoại, điện thoại chú Hà chụp đẹp, nhưng không dễ dùng bằng điện thoại nhỏ dì mua cho nó. Đầu ngón tay xanh xao như hành lá của nó nhấn một cái lên màn hình, ngay lập tức nhìn thấy hình của hai người hiện ra, còn hào hứng chạy đến trước mặt Đan Diễn Vy, cho cô nhìn như tặng bảo vật “Mẹ, mẹ nhanh nhìn này, hình chú Hà chụp rất đẹp.” Đan Diễn Vy nhìn thấy Hà Cảnh Quân đem hình của hai người họ làm hình nên thì có chút ngại ngùng, nhớ lại họ sắp đính hôn, cố gắng thuyết phục mình trong lòng phải dần dần thích ứng với chuyện này. “Ừ, rất đẹp.” Nghe thấy Đan Diễn Vy trả lời, trong mắt Hà Cảnh Quân không khỏi hiện ra một chút vui mừng. Có lẽ thần sắc trong mắt Hà Cảnh Quân quá rõ ràng, Đan Diễn Vy có chút ngại ngùng dời ánh mắt, cố ý chuyển đề tài “Cảnh Quân, em định đợi cơ thể Du Du tốt lên sẽ cho nó đến trường.” Hà Cảnh Quân cho rằng là chuyện gì lớn, thì ra là chuyện này, chủ động đi qua ngồi bên người cô nói “Trường mẫu giáo Du Du học anh đã liên lạc rồi, chỉ cần đợi thân thể Du Du tốt lên, lúc nào cũng có thể dẫn nó đi.” “Cảnh Quân, em…” Đan Diễn Vy không biết Hà Cảnh Quân lại nghĩ chu đáo như vậy, cô còn không nghĩ tới, anh đã nghĩ kỹ thay cô, làm cô không biết nên nói gì để thể hiện lòng biết ơn. Trừ nói cảm ơn, cô cũng không biết nói gì, muốn báo đáp anh, nhưng cô phát hiện anh căn bản không thiếu gì. Hà Cảnh Quân biết Đan Diễn Vy nghĩ gì, hiếm khi có chút ranh mãnh nói “Vy Vy, không biết anh có vinh hạnh mời em tối này làm bạn nhảy của anh không, cùng anh tham gia buổi tiệc.” Đan Diễn Vy run lên một giây, đột nhiên cười, vui vẻ đáp “Cực kỳ vinh hạnh.” Chỉ là một yêu cầu nho nhỏ mà Cảnh Quân cũng hỏi ý kiến cô như vậy, cảm giác được người khác tôn trọng ở trên người Lục Trình Thiên bất kể là như thế cảm cũng không thể cảm thấy được. Vì sự bá đạo của Lục Trình Thiên là từ trong xương cốt, ai cũng không thể kháng cự. “Chú Hà, nói vậy, con sắp được đến trường rồi.” Không cái có thể vui mừng hơn nó, ở lỳ trong nhà, nó sắp ngột ngạt chết rồi. Hà Cảnh Quân cưng chiều xoa cái mũi nhỏ của nó “Đúng vậy.” “A, quá tốt rồi.” Du Du vui vẻ hoan hô trong phòng. Hà Cảnh Quân nhếch khóe miệng, trong mắt tràn đầy ấm áp “Đợi chút, chú dẫn con ra ngoài mua quần áo, tối nay Du Du phải tủi thân trông nhà, không biết Du Du có giận chú Hà không.” Du Du đảo đảo con ngươi, xụ mặt như thật nói “Nếu chú Hà ngày mai dẫn con và mẹ đi công viên Đại Dương, còn sẽ tha thứ cho chú.” “Vậy à…” Hà Cảnh Quân làm bộ dạng rất khó khăn, khóe mắt liếc trộmanh mắt mong mỏi của cậu bé, không nhịn được cười nói “Đương nhiên bằng lòng, nhưng mà tiền đề là đứa bé ngoan phải đi ngủ sớm.” “Không vấn đề.” Du Du không cần nghĩ bằng lòng, cho đến lúc Đan Diễn Vy nhìn không được cười ra tiếng, nó mới phát hiện bản thân thừa nhận sự thật mình là một đứa bé. Người ta là một nam tử hán, chỗ nào là đứa bé. “Chú Hà, con sắp bốn tuổi rồi.” Du Du không cam lòng giơ ra 4 ngón tay, vẽ ra trước mặt Hà Cảnh Quân, chỉ cần không cẩn thận thì ngon tay cái lại bật ra. Đan Diễn Vy cười đến chảy nước mắt, nhìn thấy Hà Cảnh Quân và Du Du ở chung với nhau hợp như vậy, trong lòng cô rất yên tâm và vui mừng. Nếu không có người khác làm phiền, thật ra cuộc sống như vậy rất tốt, không phải sao? Ít nhất không cần nghĩ đến việc tranh giành, lặng lẽ nhìn con lớn lên. Nhìn khuôn mặt tràn đầy ưu sầu của Đan Diễn Vy cuối cùng đã hiện ra tươi cười, như trăm hoa trong ngày xuân, tràn ngập đáy mắt anh. Hà Cảnh Quân đột nhiên nhớ tới câu nói của nhà thơ Biện Chi Lâm. “Em ở trên cầu ngắm phong cảnh, người ngắm cảnh trên lầu lại ngắm em, ánh trăng điểm tô cửa sổ phòng em, giấc mộng ai kia lại được em tô điểm.” Cô chính là giấc mộng trong lòng anh, giấc mộng sắp thành hiện thực, là theo đuổi anh vĩnh viễn không từ bỏ. “ Cậu chủ, cô Vu đến.” Giọng của người làm còn chưa hết, thân ảnh nghênh ngang của Vu Tư Tư đã vào, nhìn thấy Hà Cảnh Quân ngồi bên Đan Diễn Vy, Du Du vui vẻ vòng quanh mặt họ. Rất có ý vị thưởng thụ niềm vui gia đình. Cô bắt đầu hoài nghi có phải mình đã đến nhầm trường quay, đã diễn đến đoạn một nhà ba người rồi. “Tư Tư, sao cậu lại đến.” Đan Diễn Vy không biết Vu Tư Tư sẽ đến, thắc mắc hỏi. Vu Tư Tư chỉ là khựng lại hai giây, nhanh chóng khôi phục bình thường, chọn sofa đối diện ngồi xuống, mới nhìn hai người họ không nói chuyện. Đan Diễn Vy bị ánh mắt kỳ quái của cô đánh bại, bất đắc dĩ nói “Sao vậy, ai đắc tội cậu rồi.” “Ai đắc tội mình, mình tạm thời không biết, nhưng mình biết mình có một người bạn khác giới không có tính người, không nói đến về lâu như vậy chỉ gọi cho mình vài lần điện thoại, mà ngay cả mặt cũng không ló ra.” Chuyện này làm sao nàng chịu được, hoa chị em nhựa mười mấy năm, nói tàn là tàn? Truyện giai nhân và luật sư Khi tam giác tình yêu của ba người trở nên dần phức tạp, một người phải hy sinh để thành toàn cho hai người còn lại. Khi Đan Diễn Vy giúp đỡ bạn thân theo đuổi được nam thần Lục Trình Thiên, không ai biết được rằng cô cũng yêu anh tha thiết. Thế nhưng sau khi tốt nghiệp, cô bạn thân lại chia tay nh, quyết định đi nước ngoài sinh sống và kết hôn ở đó. Vài năm sau cô ấy lại thông báo đã chính thức ly hôn, muốn về nước tìm lại tình yêu đích thực là Lục Trình Thiên. Lúc ấy Đan Diễn Vy đã có bốn năm cùng Lục Trình Thiên, không phải là quan hệ người yêu giữa nam và nữ, chỉ là quan hệ bạn tình mà thôi. Thời điểm cô thấy mình nên ra đi, vụng trộm xóa hết tất cả dấu vết chuẩn bị biến mất. Anh lại kéo cô lại nói “Người tôi yêu là em, người tôi muốn cũng chỉ có em.” tag full convert chương 121 wattpad Đan Diễn Vy vừa rửa bát xong, đến phòng khách rút tờ giấy lau khô nước, rồi nhận được cuộc gọi của bạn thân.“Vy Vy, mình muốn về nước rồi. Vụ ly hôn của mình cuối cùng cũng thắng rồi.” Tiếng của Vũ Thư tràn đầy vui nhưng Đan Diễn Vy ngơ ngác, nửa ngày cũng không biết nên đáp thế thoại tiếp tục truyền đến tiếng của Vũ Thư “Vy Vy, cậu nói rất đúng, con người đều truy cầu hạnh phúc, người mình yêu là Trình Thiên, mình không nên bỏ lỡ anh ấy.”Đan Diễn Vy ừ’ một tiếng, sau đó phát hiện bản thân đến tiếng ừ cũng có chút gượng gạo.“Mình sẽ cố gắng xử lý xong chuyện bên này thật nhanh, cùng lắm 1 tháng nữa sẽ trở về, Vy Vy, đến lúc đó rồi gặp!” Vũ Thư nói xong liền tắt máy, mà Đan Diễn Vy cứ cầm điện thoại đứng đó, đầu dây bên kia truyền đến tiếng tút tút’ bên bóng dáng thon dài đi ra từ phòng ngủ, thấy Đan Diễn Vy cầm điện thoại đứng ở đó, liền hỏi “Sao vậy?”Đan Diễn Vy quay đầu lại như Lục Trình Thiên vừa tắm xong, trên người mặc áo ngủ màu xanh sẫm, đang dùng khăn lau khô mái tóc ướt sũng, cổ áo ngủ hơi mở ra, lộ ra một mảng ngực rộng, dáng người cao lớn, tóm lại rất là bổ mắt.“Không sao.” Đan Diễn Vy đặt tai nghe xuống, thuận miệng nói “Vũ Thư nói cô ấy sắp về rồi.”Lúc cúi người đặt điện thoại xuống, Đan Diễn Vy khẽ liếc nhìn Lục Trình Thiên, cô thấy Lục Trình Thiên vì câu này của mình mà động tác lau tóc khựng lại 2 nhịp, khuôn mặt cứng ngắc vẫn lạnh băng như cũ.“Ừ.” Chuyện này dường như không ảnh hưởng gì tới Lục Trình Thiên, anh lau khô nước trên mái tóc đen nhánh “Nước đã mở giúp em rồi, đi tắm đi.”Đan Diễn Vy nhăn mũi, cúi đầu ừ một dọn xong phòng khách, Đan Diễn Vy vào phòng, lấy quần áo rồi vào nhà tắm, thả mình ngâm trong bồn nước, ngây người đến gần 1 tiếng đồng hồ, cho tới khi nước lạnh ngắt mới lấy khăn tắm lau cô đi ra, đèn trong phòng ngủ đã tắt, chỉ còn lại ngọn đèn ngủ đầu giường, ánh đèn vàng ấm ngày trước, vì có hai vụ án lớn nên cả ngày bận rộn, không nghỉ ngơi đàng hoàng, khó khăn lắm tòa mới thẩm vấn xong, anh mới có thời gian về nhà, mấy ngày nay đều ngủ rất Diễn Vy rón rén lại gần, nhấc chăn lên chui vào, cả người vừa chui vào thì một cánh tay to lớn duỗi ra, ôm thân người mỏng manh của cô vào lòng, rõ ràng còn có chút buồn ngủ “Ngủ đi.”Đan Diễn Vy không lên tiếng, ngoan ngoãn làm tổ trong lòng lát sau, trên đầu truyền đến tiếng thở đều đều, đầu cô liền vươn ra ngoài, từng chút một ngẩng đầu, từ dưới cằm đến sống mũi của Lục Trình Thiên, lại chuyển dời ánh mắt tới khuôn mặt anh tuấn của anh, nhìn mãi, nhìn mãi rồi ngây dùng ngón tay khẽ vuốt theo làn môi của người đàn ông trước mặt, trong lòng chua năm, cô ở bên anh 4 năm, ngủ cùng anh 4 hệ giữa 2 người, không phải là người yêu, mà càng giống như bạn giờ Lục Trình Thiên chưa từng công khai thừa nhận quan hệ của bọn họ, mà cô càng sợ mối quan hệ của họ bị lộ sao, Lục Trình Thiên là bạn trai cũ của Vũ Thư…Tất cả, có phải sẽ cùng với sự trở về của Vũ Thư, mà triệt để kết thúc?Cô bàng hoàng và thấp thỏm....Sáng sớm hôm sau, Đan Diễn Vy dậy rất sớm nấu bữa sáng, gọi Lục Trình Thiên dậy, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc để ở đây, quần áo, mỹ phẩm, bàn chải khăn mặt, thậm chí đến tóc cũng dọn dẹp sạch khi Đan Diễn Vy kéo vali hành lý ra ngoài, rõ ràng Lục Trình Thiên có chút không vui, nhíu mày nói “Làm gì đó, sao bộ dáng của em giống như muốn chuyển ra ngoài thế?”“Không phải…” Đan Diễn Vy không ngừng nhét đồ vào trong vali, cố gắng để giọng nói của bản thân trở nên thật tự nhiên.“Anh cũng biết bây giờ là mùa cao điểm, cửa hàng của chúng em lại đang trong giai đoạn hoàng kim, có lúc khuyến mãi sẽ rất bận, ngày ngày quay về sẽ không tiện, em qua bên đó ở một thời gian, chờ hết bận rồi quay về, sẽ không quá lâu đâu.” Đọch truyện giai nhân và luật sư tiểu thuyết ngôn tình hay của tác giả Triều Như Ca. Đan Diễn Vy vừa rửa bát xong, đến phòng khách rút tờ giấy lau khô nước, rồi nhận được cuộc gọi của bạn thân. “Vy Vy, mình muốn về nước rồi. Vụ ly hôn của mình cuối cùng cũng thắng rồi.” Tiếng của Vũ Thư tràn đầy vui mừng. Thế nhưng Đan Diễn Vy ngơ ngác, nửa ngày cũng không biết nên đáp thế nào. Điện thoại tiếp tục truyền đến tiếng của Vũ Thư “Vy Vy, cậu nói rất đúng, con người đều truy cầu hạnh phúc, người mình yêu là Trình Thiên, mình không nên bỏ lỡ anh ấy.” Đan Diễn Vy ừ’ một tiếng, sau đó phát hiện bản thân đến tiếng ừ cũng có chút gượng gạo. “Mình sẽ cố gắng xử lý xong chuyện bên này thật nhanh, cùng lắm 1 tháng nữa sẽ trở về, Vy Vy, đến lúc đó rồi gặp!” Vũ Thư nói xong liền tắt máy, mà Đan Diễn Vy cứ cầm điện thoại đứng đó, đầu dây bên kia truyền đến tiếng tút tút’ bên tai. Một bóng dáng thon dài đi ra từ phòng ngủ, thấy Đan Diễn Vy cầm điện thoại đứng ở đó, liền hỏi “Sao vậy?” Đan Diễn Vy quay đầu lại nhìn. Dường như Lục Trình Thiên vừa tắm xong, trên người mặc áo ngủ màu xanh sẫm, đang dùng khăn lau khô mái tóc ướt sũng, cổ áo ngủ hơi mở ra, lộ ra một mảng ngực rộng, dáng người cao lớn, tóm lại rất là bổ mắt. “Không sao.” Đan Diễn Vy đặt tai nghe xuống, thuận miệng nói “Vũ Thư nói cô ấy sắp về rồi.”

truyen giai nhan va luat su